Ban đêm, dưới ánh sáng nhấp nháy của đèn đường, bóng cây đổ dài trên mặt đất.
Điện thoại trong túi của Ứng Hạo rung lên vài lần. Anh mở mắt, khẽ xoa cổ rồi đứng dậy, bước dài về phía tiệm đồ nướng. Khi đến gần, tiếng cười vui vẻ và ồn ào từ bên trong vọng ra, chủ yếu là do Đường Tuyển mang lại.
Ứng Hạo hơi cong môi, cúi đầu bước lên bậc thang. Một đám người đang cười đùa đồng loạt nhìn về phía anh.
Anh mặc một chiếc áo khoác đen ngắn, cả người như mang theo gió lạnh của đêm tối. Gương mặt của anh, đúng như mọi người thường bàn tán, thu hút ánh nhìn.
“Ôi, học trưởng!” Thường Tuệ Tuệ không kiềm chế được, gọi to.
“Gửi tin nhắn cho cậu mà không thấy hồi âm, tưởng cậu không đến.” Chu Ngạn đưa cho anh một lon Coca.
Ứng Hạo kéo ghế ra, mở lon Coca và nói: “Đến hơi muộn.”
Chu Ngạn gật đầu. Thực ra, sau khi chia tay với Lâm Phiêu, Ứng Hạo rất bận rộn và ít khi về ký túc xá. Anh dường như có nơi ở khác bên ngoài.
Vì vậy, hôm nay mới có dịp tham gia liên hoan. Khi Ứng Hạo vào cửa, Mạnh Thiển Thiển đang chọn nguyên liệu nướng cùng Diệp Lam.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play