Đêm đến các tiểu tiên nga ngồi gảy đàn Không Hầu bên đình hồ, âm thanh du dương trầm bổng ngân nga vẳng tới tận phòng ngủ của Thư Phong Thần Gió. Cửa sổ không đóng y nằm lắng tai nghe càng thêm nhớ nhung cố nhân da diết.

Khúc nhạc phổ diễn tả Vân Thiên Sơn bồng lai tiên cảnh, rừng hoa quả bạt ngàn. Lời ai hát bay qua núi non, thâm sơn hùng vĩ, cốc thẳm u trầm được chính tay vị chủ quản lãnh địa biên soạn. Không Hầu cũng là hắn dạy cho chúng tiên đàn.

Còn nhớ năm đó vào ngày sinh thần Phiến muội hắn đã đích thân đàn tặng nàng ca khúc này. Lúc đó y cứ tưởng là hắn thích muội muội của mình nhưng không phải, bởi vì muội muội sau đó tỏ tình lập tức bị hắn từ chối, muội muội khóc tận hai ngày hai đêm. Triệt muội thấy vậy sợ quá không dám làm liều, đành ôm mối tương tư vùi chôn dấu kín.

Ngỡ đâu chủ quản Vân Thiên Sơn vô dục vô cầu mãi cho tới khi đem tiểu oa nhi phàm gian từ dưới thôn Hạ về quan tâm săn sóc, tự tay dạy võ dạy chữ còn cấm không cho chúng tiểu tiên tiếp xúc gần thì y đã thấy sinh nghi rồi. Thế nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy chủ quản thố lộ lời yêu thương, đợi cho đến khi tiểu tử đó biệt tăm tung tích mới cuống cuồng nhận ra tình cảm của bản thân thì đã quá muộn màng, người ta đã hướng về Thần chủ Ngũ châu si mê điên dại ngài ấy mất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play