Trong lòng Quý Dạng luôn cảm thấy Kiều gia chỉ là họ hàng bình thường, thậm chí còn không bằng mối quan hệ với những người họ hàng xa thường xuyên qua lại, nhưng không ngờ bây giờ họ lại có thể đưa cho cô nhiều thứ như vậy.
Dù không biết Kiều gia có bao nhiêu tài sản, nhưng có thể cho cô nhiều như thế cũng đã làm người ta bất ngờ.
Cô có chút lúng túng, không ngờ mình lại trải qua chuyện như vậy. Đối diện với ánh mắt tràn đầy lo lắng của hai ông bà, cô cảm thấy trong lòng mềm lại, suýt nữa quên mất rằng về mặt huyết thống, thực ra họ rất gần gũi.
May mà Quý Dạng vẫn giữ được lý trí, cô đẩy những thứ mà hai ông bà đưa tới, trực tiếp lấy một xấp thẻ điểm từ trong túi ra cho họ xem: "Ông bà nhìn xem, thực sự cháu không thiếu điểm đâu. Những cái này là cháu đổi ở đây, vẫn chưa dùng hết."
Bà ngoại Kiều vội vã nói: "Cháu có là chuyện của cháu, bình thường chúng ta cũng không lo lắng như vậy, nhưng tình hình bây giờ khác rồi. Cháu cứ cầm đi, nếu không thì chúng ta không yên tâm."
Quý Dạng cười khổ, nghiêm túc giải thích: "Ông bà à, cháu biết ông bà có lòng tốt, nếu thực sự cháu thiếu điểm thì cháu sẽ nhận. Nhưng cháu thật sự không thiếu, nhận rồi cháu lại không yên tâm. Gia đình ông bà đông người, chắc chắn có nhiều chỗ cần dùng điểm, để lại cho ông bà là hợp lý hơn."
Cô nói rất kiên quyết, không cần thì sẽ không nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT