Bên ngoài trời đã tối đen hoàn toàn, bầu trời đen kịt không thấy một ngôi sao nào.
Trang Thời Nghi theo sau Sở Vi, co cổ rúc vào chăn.
Sở Vi nhìn vào đôi mắt đang cười của cô, hừ một tiếng: “Làm gì có sao.”
“Đợi cậu về nhà là sẽ thấy.” Ở Liễu Cảng, luôn có rất nhiều sao, chỉ cần ngẩng đầu lên, dù là đêm tối nhất, cũng sẽ có đầy sao trên trời.
“Thấy thì làm được gì?” Sở Vi nói: “Cứ làm như mình là thanh niên văn nghệ ấy, mình là người làm nghiên cứu mà.”
“Đúng vậy, cậu là người làm nghiên cứu.” Thời Nghi cười nói: “Bây giờ mình là người làm văn nghệ.”
Chuyện này đúng là sự thật, Thời Nghi từ bỏ cơ hội làm việc tốt để làm những việc không có tiền đồ này, trước khi trải qua cuộc sống khắc nghiệt của xã hội, Sở Vi nghĩ rằng cứ làm những gì mình thích, sau khi trải qua rồi, cô ấy thực sự muốn hỏi: “Tại sao nhất định phải ở trong một tạp chí, rõ ràng cậu có thể đến một nơi tốt hơn.” Sở Vi cau mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT