Tám giờ tối, trước cửa khách sạn, đối diện KTV.
Dù vẫn chưa thật sự vào thu, không khí đã mang chút mát mẻ, gió thu mát rượi phả vào mặt, lá rụng đầy đất.
So với buổi tối ở thành phố Hòa Bình, ở đây có thể thấy vài ngôi sao lác đác.
Thời Nghi tựa tay lên lan can, cảm thán, “Đẹp quá!”
Thời gian đúng là thứ kỳ diệu, có thể biến cái quen thành lạ, và người xa lạ thành người thân thiết nhất.
Sau khi ăn xong, mọi người đi hát karaoke, quán karaoke nằm ngay đối diện, bên kia đường.
Sở Vi nhếch miệng nói: “Có gì mà đẹp, ăn xong đi hát, chỉ có bấy nhiêu chuyện để làm, nếu không thì làm gì? Chán ngắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT