Kiều Việt Tây đang dọn đồ trong tủ lạnh, nghe thấy câu nói ấy liền thò đầu ra từ bếp.
“Đồ chơi và thức ăn đều là Chu Ấp mua cho đúng không? Liệu có cài đặt thiết bị theo dõi hay giám sát gì không?”
Úc Lý mặt không đổi sắc: “Anh nghĩ sao?”
“Không thể nào, chắc chắn không thể…” Kiều Việt Tây cười gượng rồi lại thụt đầu vào trong.
Chừng mười phút sau, mọi thứ đã được dọn xong. Những người khác chủ yếu chỉ mang theo ít quần áo, còn Kiều Việt Tây là người mang nhiều nhất, hầu như đã dọn sạch đồ ăn trong tủ lạnh, nhét hết vào các túi đựng thực phẩm.
Úc Lý thở dài: “Anh nghĩ tôi là xe tải chắc?”
Kiều Việt Tây: “Nhiều đồ ăn như vậy, lãng phí thì tiếc lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT