Dường như đây là lần đầu tiên Minh Đàn nghe thấy Giang Tự khen nàng đáng yêu, nàng không khỏi trố mắt nhìn hắn. Cũng chỉ trong khoảnh khắc ấy, váy áo trên người nàng đã bị lột ra hơn nửa, người đàn ông với khí thế xâm lược quen thuộc áp tới.
Lần gần nhất hai người làm chuyện này là ở Bàng Sơn, mấy ngày chưa hành sự, đột nhiên thân cận Minh Đàn lại vô cớ thẹn thùng, còn hơi mất tự nhiên.
— Chuyện này cũng vì sau khi cứu hỏa trên thuyền nàng nhận ra tình cảm của mình đối với phu quân không chỉ đơn giản giới hạn trong quan hệ vợ chồng.
Khuôn mặt nhỏ của nàng mềm mại ửng đỏ, lông mi run rẩy, xấu hổ cụp xuống, tay nhỏ còn không ngừng đẩy nhẹ ra, càng khiến cho dục vọng trong mắt Giang Tự đậm hơn một chút.
Trong phòng tràn ngập sắc xuân, ngoài phòng lại bỗng nhiên vang lên một tiếng bẩm báo: “Vương, Vương gia, đại nhân cầu kiến.”
Đây là phủ nha Tri phủ, đại nhân trong miệng tỳ nữ đương nhiên là chỉ Tri phủ.
Giang Tự tên đã lên dây vốn muốn không để ý tới, nhưng Minh Đàn lại đẩy đẩy ngực hắn, thở hổn hển nói: “Giờ này Tri phủ còn tới thì chắc là nhất định có chuyện quan trọng cần thương lượng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT