Quả táo không dễ cắt, thứ nhất là do nó đã mất nước và khô quắt, mất đi đặc tính giòn dai, thứ hai là lưỡi dao có thể cảm nhận được độ cứng trong hình vòng cung của quả.
Cố Tân Di mở hai mặt của quả táo, cuối cùng tách ra, hình quả táo đã biến mất, bên trong là một ống thủy tinh pha lê trong suốt, sau khi lấy ra mới nhìn rõ được hình dáng.
Đó là một ống rỗng màu tím nhạt, bên trong đựng một bông hoa hồng to bằng móng tay.
Hai đầu ống thủy tinh pha lê được bịt kín, vách trong cắt thành các mảnh nhỏ hình thoi, được mài và đánh bóng, lợi dụng nguyên lý quang học, trải qua nhiều lần khúc xạ phản xạ, chùm sáng được lăng kính hấp thụ sau đó phát ra màu sắc rực rỡ khiến bông hoa càng thêm tinh xảo và đẹp đẽ, rõ ràng là bông hoa giả nhưng lại tăng thêm vài phần sức sống.
Cố Tân Di sờ đáy ống thủy tinh, có gì đó được chạm nổi, nhìn kỹ thì thấy trên đó khắc một chữ “Trạm” rõ ràng.
Giả Giai và mấy cô gái không khỏi thốt lên một câu cảm thán, quả táo này các cô đều biết, Cố Tân Di luôn lấy nó ra xem trong suốt thời gian thi, chỉ nhìn mà không ăn, còn thường xuyên thở dài, ai ngờ bên trong lại cất giấu bí mật lớn như vậy.
Cố Tân Di nhớ tới đêm Giáng Sinh, Tần Trạm ngồi bên cạnh cô, hỏi cô ôn tập thế nào, xoa đầu cô, đưa cho cô một quả táo, luôn miệng dặn dò nhất định phải ăn hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play