Khi năm mới gần đến, khuôn mặt của những hành khách trên đường trở về tuy đầy vẻ mệt mỏi nhưng vẫn trên môi vẫn luôn nở nụ cười vui mừng.
Do bị đóng băng nên tốc độ của tàu cao tốc có giảm đi một chút, dự tính đến Tinh Thành mất 1 giờ 40 phút. Cũng giống như lúc Cố Tân Di đến, tàu nhẹ nhàng xuyên qua đường hầm, băng qua mặt hồ, dọc đường đi, mưa dần trở nên nặng hạt hơn, hơi nước đọng trên cửa sổ kết thành một lớp sương giá.
Trước khi cô đến Giang Thành, trong lòng tràn đầy mong đợi, trong đầu cũng phác họa ra hình dáng của trường đại học vô số lần. Đến khi rời khỏi Giang Thành, chỉ còn lại một chút ảm đạm nhàn nhạt.
Sự trưởng thành luôn có một nửa là đường mật, một nửa là đau thương.
Tư vị mười tám năm chưa từng nếm trải, Tần Trạm chỉ mấy tháng ngắn ngủi đã cho cô cảm nhận được.
Ảnh đại diện của lão Cố trong điện thoại liên tục lóe lên không ngừng, ông nói ông và bà Sầm Nhuế đang đợi cô ở cửa ra vào phía tây, còn gửi tới mấy bức ảnh tự chụp. Bọn họ đang đứng ở cửa ra vào, phía sau là cơn mưa to như trút nước, lão Cố cao lớn thô kệch giơ chữ “V”, trong khi bà Sầm Nhuế tỏ ra chán ghét không chịu nhìn vào ống kính, nhưng tay vẫn luôn khoác lên khuỷu tay lão Cố.
Tính thời gian, họ đã chờ ở nhà ga được vài giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT