Vào ngày cuối cùng của tháng 9, các huấn luyện viên mặc quân phục đến sân thể dục để báo cáo lần cuối với lãnh đạo sau đó rời khỏi trường dưới những bóng cây ngô đồng rậm rạp. Các tân sinh viên tự đều tự giác dậy sớm đến ngã tư nơi xe buýt đi qua để tiễn những huấn luyện viên chỉ lớn hơn họ vài tuổi.
Cố Tân Di cũng dậy sớm, cô dành được một chút thời gian của bữa sáng để nhặt và xé lá cây ngô đồng. Hình dáng Hắc Đại Tráng vạm vỡ mặc quân phục, đội mũ lính hiện lên rất sống động.
Hắc Đại Tráng xúc động sau khi nhận chiếc lá,  đột nhiên nhỏ giọng hỏi: “Thế tóm lại là tôi vẫn phải bị đội mũ xanh (cắm sừng)* hả?”. Anh ta áp chiếc lá bên má mình, chiếc lá xanh mơn mởn nhẹ lay theo làn gió mát của sớm mai.
Cố Tân Di: “…”.
Đúng là một trò đùa nhạt nhẽo không buồn cười chút nào, cô nên trả lời phải hay là không phải đây?
Cố Tân Di suy nghĩ kỹ, sau đó trả lời một cách nghiêm túc: “Anh có hàng xóm nào họ Vương* không?”.
Hắc Đại Tráng cất chiếc lá nhỏ, đặt chung với mô hình máy bay làm bằng vỏ đạn, bình tĩnh nói: “Tôi họ Vương”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play