Sự yên lặng ngắn ngủi này đã bị đánh vỡ vào ngày hôm sau. Mặc dù ai cũng không dám ra khỏi cửa bởi vì sợ Trần Chính Hào, nhưng là nếu không xuống tầng dưới đào tuyết lấy nước, bọn họ sẽ sống không nổi.
Vì vậy vẫn có người lặng lẽ mở cửa, định nhân lúc không ai chú ý đi xuống đào tuyết. Kết quả là bị người của Trần Chính Hào phái ở lại nằm vùng bắt được.
Vật tư cướp được ngày đầu tiên đã bị đám lưu manh đói khát ăn sạch. Hiện tại bọn chúng đỏ mắt, xem dân cư của cả tòa nhà đều trở thành con mồi của bọn chúng.
Chỉ cần bắt được ai, nhất định sẽ không khách khí, cướp đoạt không chừa một chút! Trong nhóm chat mới đã có người kêu cứu dồn dập.
Trương Dịch mở cuộc trò chuyện nhóm thì thấy được, lập tức vui vẻ. Người kêu cứu không ai khác chính là Lưu Điềm Điềm ở tại tầng bảy. Trần Chính Hào ở tại tầng sáu, ngay tầng dưới với cô ta.
Kết quả là sáng sớm hôm nay, cô ta định nhân lúc trời còn tối, lén xuống đào tuyết lấy nước, lại bị bắt được. Lưu Điềm Điềm sống một mình, bắt cô ta không cần tốn nhiều công sức.
Cô ta chính là đối tượng mà bọn người Trần Chính Hào đang theo dõi. Hơn nữa cũng đã gần nửa tháng từ sau khi phong bế, bọn người Trần Chính Hào cũng nghẹn đến khó chịu, đang định tìm phụ nữ tới giải tỏa một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT