Dao săn này được làm bằng thép Damascus, rất cứng và sắc bén, trừ khi chém phải vật cứng trong thời gian dài, nếu không thì rất khó bị hư hại. Những thứ này lấp đầy một cốp xe phía sau. Nhìn đống vũ khí này, trong lòng Trương Dịch tràm đầy cảm giác an toàn. 
Anh mang một đống vũ khí về nhà. Bởi vì tất cả đều được mua một cách hợp pháp, bản thân anh trước đây đã thi đậu chứng chỉ săn bắn cho vui, nên anh không lo lắng về việc bị cảnh sát thẩm vấn chút nào. 
Khi về đến nhà, trời đã chạng vạng tối. Trương Dịch lại đi ra ngoài, ăn lẩu một mình ở Haidilao. Nghĩ đến viễn cảnh sau này mình sẽ phải tự nấu ăn, lúc này anh bỏ tiền ra đặt 10 nghìn phần nước nấu từ Hadilao. 
Những người phục vụ ở Haidilao đều sợ đến ngu người, còn tưởng rằng Trương Dịch là do đối thủ kinh doanh nào đấy phái đến gây rối cửa hàng. Nhưng may mắn thay, dịch vụ của Haidilao tương đối tốt cho nên mới không trực tiếp trở mặt với Trương Dịch. Sau đó, người quản lý của cửa hàng đến và hỏi thăm Trương Dịch một phen, sau đó liền nhận đơn hàng này. Nhưng mà điều kiện là phải thanh toán bằng tiền mặt để phòng ngừa Trương Dịch là do đối thủ kinh doanh phái đến boom hàng. 
Trương Dịch rất sảng khoái trực tiếp thanh toán hơn 1 triệu ngay tại chỗ. Chữ ký hào phóng như vậy đã trực tiếp khiến người quản lý cửa hàng cười đến không khép mồm lại được, thậm chí còn tặng thêm cho Trương Dịch 500 phần để làm quà. Trương Dịch để lại địa chỉ và yêu cầu nhân viên của Haidilao ship nước lẩu đến. Về phần nguyên liệu thực phẩm thì đến lúc đó có thể lấy trực tiếp từ kho của Wal-Mart mà. 
Chỉ có nguyên liệu nấu lẩu là không thực sự bán ra ngoài, ngay cả nguyên liệu làm lẩu đóng gói mua trên thị trường cũng kém hơn nhiều so với nguyên liêu trong cửa hàng. Bằng không thì cũng không có khách hàng chạy đến tiệm lẩu để ăn. Sau khi ăn xong, Trương Dịch đang chuẩn bị về nhà thì nhận được điện thoại của quản lý khách sạn năm sao. 
"Anh Trương, 500 bàn tiệc mà anh đặt chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ anh có tiện nhận hay không ạ?" 
"Được chứ, các anh cứ gửi qua là được rồi." 
Trương Dịch trở về nhà, chờ bọn họ mang đồ ăn thức uống đến. Này 500 bàn tiệc này đủ cho anh ăn trong 2-3 năm. Dù sao trong tay anh còn 8-9 triệu, bây giờ anh tiêu tiền cũng không cảm thấy đau lòng chút nào, chỉ nóng lòng muốn tiêu hết số tiền mà thôi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play