Sau khi Trương Dịch nói xong, nhóm hàng xóm đều cúi đầu suy tính lợi hại.
Có người hỏi: "Trương Dịch, anh và Chu Khả Nhi không cần trực ban thì có thể hiểu được. Nhưng tại sao chú Vưu cũng không cần trực ban? Rõ ràng chú ấy đánh giỏi nhất mà!"
Trương Dịch nhìn chằm chằm người đó, từng câu từng chữ nói: "Chính vì chú Vưu là lực lượng chiến đấu quan trọng, nên cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đến những trận chiến mấu chốt mới ra tay. Đã hiểu chưa?"
Cách giải thích này tương đối gượng ép, nhưng không ai dám phản bác lời Trương Dịch.
Thật ra, mục đích thật sự của Trương Dịch là để đảm bảo an toàn cho chú Vưu. Những người còn lại đều ở tuyến đầu, chịu trách nhiệm chống đỡ sự tấn công của kẻ thù từ các tòa nhà khác. Họ chẳng khác nào pháo hôi, nói hoa mỹ hơn thì là vật tiêu hao. Còn chú Vưu, với thân thủ tốt và tính cách thiện lương, ngay thẳng, là cấp dưới tốt nhất trong lòng Trương Dịch, đương nhiên phải giữ ông ấy sống sót để tiện sau này phục vụ Trương Dịch.
Sau khi sắp xếp xong, Trương Dịch bảo nhóm hàng xóm ai về nhà nấy, chỉ giữ lại những người trực ban ở gần tầng 4. Muốn tấn công tòa nhà của họ, tầng 4 là nơi nhất định phải đi qua, dù là đào hầm từ dưới hay bò vào từ cửa sổ tầng 4. Vì vậy, bảo vệ được nơi này là có thể kịp thời phát hiện bất kỳ kẻ địch nào đến xâm phạm.
Những người khác đều lên lầu, Trương Dịch mới dẫn Chu Khả Nhi về nhà. Anh sẽ không giao lưng mình cho những người không tin tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT