Trong đình viện của nhà họ Sở, ông cụ Sở nhìn trước mặt, không thể không chú ý đến một đám hoa trâm bạch vũ ngọc. Ông chống gậy, dáng vẻ còng xuống, lông mày rậm đã bạc trắng, trông như già đi mười mấy tuổi. 
“Mang thêm vài cọng hoa đến đây đi.” Giọng nói già nua của ông cụ Sở vang lên, quản gia phía sau tiến lên, vội vàng đỡ ông đi qua chỗ đó. 
“Lão gia, miếng đất kia vừa ẩm vừa xốp, trồng loại khác cũng khó sống.” Quản gia nhìn các vệ sĩ xung quanh.
“Cũng phải.” Ông cụ Sở nhìn theo ánh mắt của quản gia, trông thấy những vệ sĩ “bảo về” do cháu trai phái tới, biểu cảm đầy chua xót.
Nhà họ Sở vốn thuộc về ông, nhưng ông bị ép buộc giao quyền thực sự của nhà họ Sở và bị giam lỏng. Nghe nói Sở Quân Liệt đang mạnh tay điều chỉnh sản nghiệp của Sở thị, ông chẳng cần nghĩ cũng biết bên ngoài đang chỉ trích kịch liệt thế nào. 
“Trở về thôi.” Ông cụ Sở cảm thấy mệt mỏi, chống gậy đi về phòng, quản gia đỡ ông, bỗng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía trước. 
“Sở lão tiên sinh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play