Tư Vân Dịch hiếm khi có suy nghĩ “Người này đại khái không cứu được”. Tuy nhiên, khi nhìn Sở Quân Liệt trước mắt với vẻ đầy khát vọng, suy nghĩ này cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh. 
Khi thấy Tư tiên sinh đột nhiên im lặng, Sở Quân Liệt chớp mắt, hơi bối rối nói, “Thật ra… giữ lại chút sức lực cũng được, để tôi có thể đi rót nước cho Tư tiên sinh.”
Tư Vân Dịch khẽ mỉm cười, từ từ thả tay Sở Quân Liệt ra, lấy điện thoại ra và gọi số anh đã thử mỗi ngày. 
“Bệnh tình của anh có vẻ nặng, tốt nhất là để giáo sư Bạch xem xem.”
Sở Quân Liệt chớp mắt, biết giáo sư Bạch ít khi dùng điện thoại, mười ngày nửa tháng mới sờ đến. Nghe tiếng đổ chuông từ điện thoại của Tư tiên sinh, Sở Quân Liệt ôm eo anh, nhẹ nhàng cọ sát, im lặng hôn lên tai anh, ra vẻ như bệnh tình lại tái phát. 
“Tư tiên sinh, hôn tôi nào.” Sở Quân Liệt đỏ mặt thì thầm.
“Alo, là Vân Dịch hả?” Cuối cùng điện thoại kết nối, giáo sư Bạch bình tĩnh lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play