“Ưm.” Sở Quân Liệt nằm trên giường, thân trên trần trụi, hai tay bị buộc chặt, miệng bịt mảnh vải, mắt che khăn đen. Nghe tiếng cửa mở, hắn phát ra âm thanh có phần nghèn nghẹn.
Tư Vân Dịch yên lặng trong hai giây, đứng trước cửa phòng ngủ chính. Sau khi đứng yên hồi lâu, anh xốc lại túi tài liệu trong tay, một lần nữa mở cửa phòng, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn không thay đổi.
“Ưm ưm ưm.” Lần này Sở Quân Liệt nghe rõ động tĩnh, muốn gọi “Tư tiên sinh”, nhưng miệng bịt vải, chỉ có thể phát ra âm thanh mơ hồ. Nếu không phải nhìn thấy cách trói tay quen thuộc, Tư Vân Dịch thật sự sẽ tưởng có kẻ xấu xâm nhập.
“Uông ô?” Liệt Phong nghe tiếng chủ nhân không thoải mái, ló đầu vào xem, Tư Vân Dịch liền giữ đầu chó lại, ngăn không cho Liệt Phong nhìn.
Đưa Liệt Phong vào phòng ngủ khác, Tư Vân Dịch tiến vào phòng ngủ chính, đối diện người đàn ông cao lớn nằm trên giường không sức phản kháng, bình thản đặt túi tài liệu xuống.
Nếu đoán không nhầm, Sở Quân Liệt đã hồi phục ký ức. Giờ đây, hắn như tự trói mình lại, muốn chịu đòn nhận tội. Tư Vân Dịch tính ngày tháng, trong thời gian ngắn như vậy mà hắn đã tỉnh lại từ thôi miên của giáo sư Bạch, nhìn từ góc độ khác thì cũng là kỷ lục mới.
Ngồi xuống mép giường, Tư Vân Dịch nhìn Sở Quân Liệt, người bị bịt mắt nghe tiếng động, khẽ động thân mình, nhích lại gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT