Hơn nửa tháng không gặp, Khương Văn Âm phát hiện rằng nàng nhớ nhung tỷ tỷ mỹ nhân còn mãnh liệt hơn cả những gì nàng tưởng tượng.
Nắm lấy tay Khương Trầm Vũ, nàng nhìn từ trên xuống dưới, thấy hắn không có vẻ gì là gầy đi. Nàng giúp hắn cởi áo choàng, sau đó xoa tay hắn, “Sao tay tỷ tỷ lại lạnh như vậy, mau tới đây sưởi ấm.”
Khương Trầm Vũ cúi mắt nhìn nàng một cái, để mặc nàng nắm tay mình, rồi bước tới ngồi bên chậu than.
Khương Văn Âm giống như chú ong cần mẫn, rót cho hắn một ly trà nóng, sau đó đẩy đĩa đồ ăn vặt của mình qua, chống cằm nói: “Tỷ tỷ mà về muộn hơn chút nữa thì không kịp đón Tết.”
Mọi người đều đang chuẩn bị cho Tết, trên phố tràn ngập không khí vui tươi, khắp nơi bán câu đối và pháo trúc, trong ngõ nhỏ thường thấy trẻ em cầm pháo trúc và mồi lửa, chạy nhảy khắp nơi, châm pháo rồi la hét vui đùa.
Nhưng vì tỷ tỷ mỹ nhân chưa về, dù đã chuẩn bị đầy đủ cho Tết, nhà họ vẫn thiếu đi chút không khí ngày xuân.
Khương Trầm Vũ uống một ngụm trà nóng, thỉnh thoảng vuốt nhẹ ngón tay nhỏ nhắn của nàng, đôi khi chọc vào mu bàn tay nàng, khẽ nhướng mí mắt nói: “Ta đã hứa với ngươi, nhất định sẽ về trước Tết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play