Hiện tại không phải là thời điểm để lảng tránh, Khương Văn Âm nhìn thấy đôi vợ chồng có sẹo trên mặt cầm dao tiến tới gần. Nàng vội vàng ném thứ đang cầm trong tay, nắm chặt tay Khương Trầm Vũ và bắt đầu chạy.
Đôi vợ chồng có sẹo ở phía sau đuổi theo, vừa chạy vừa chửi: “Nha đầu thối, đừng chạy! Đợi ta bắt được ngươi, ngươi sẽ biết tay ta!”
Khương Văn Âm thầm nghĩ: “...... Đã nói như vậy rồi, không chạy là đồ ngốc sao?”
Vừa qua một trận mưa lớn, con đường lên núi trở nên lầy lội. Một bước không cẩn thận là chân có thể bị sa lầy. Một số nơi có lớp rêu xanh dài, rất trơn trượt. Khương Văn Âm một chân sâu một chân cạn mà kéo Khương Trầm Vũ, không chú ý dẫm lên lớp rêu, dưới chân trượt, mặt úp xuống đất.
Đúng lúc nàng nhắm mắt lại, tưởng rằng sẽ có một cái hôn thân mật với mặt đất, Khương Trầm Vũ kịp thời túm chặt cánh tay nàng, cau mày nhìn nàng nói: “Ta hối hận.”
Khương Văn Âm trong lòng có dự cảm không lành, “Hối hận cái gì?”
Khương Trầm Vũ nhíu mày nhìn chân và làn váy dính đầy bùn, sắc mặt âm tình bất định, “Ta quay lại giết…” hai người kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play