Sau khi Tiêu tướng quân khởi hành, Trịnh phụng ngự phát hiện bệnh nhân của hắn đột nhiên trở nên bớt lo, từ bằng mặt không bằng lòng biến thành nói gì nghe nấy, quả thực tuân theo lời dặn như khuôn vàng thước ngọc.
Không đến một tháng, hắn đã có thể ném quải trượng đi dạo trong viện tử.
Hoa sen trong Sơn Trì Viện nở rồi tàn, lại là mùa lá rụng, hồng nhạn bay về phương Nam trong năm, thân thể hắn cuối cùng khôi phục được bảy tám phần như trước, chỉ là do xao nhãng mấy tháng, cưỡi ngựa bắn cung đao kiếm vẫn chưa khôi phục như lúc cường thịnh. Nhưng đó cũng là so với bản thân hắn, bọn Tống Cửu đã không phải là đối thủ của hắn, Quan Lục cũng chỉ có thể đánh ngang tay với hắn mà thôi.
Cách vài hôm Trưởng công chúa lại tới thăm hắn, thấy thân thể Hoàng đệ dần khôi phục, biết thời điểm chia cách gần ngay trước mắt, quả nhiên, hôm nay nàng mới vừa hạ triều, đã nhận được thư đưa tới từ Thường An phường, mời nàng và phò mã ngày mai đến Sơn Trì Viện một chuyến.
Hôm sau là ngày hưu mộc, Trưởng công chúa vất vả lắm mới có thể ngủ nướng, ngủ một mạch đến mặt trời lên cao, mới cùng phò mã ngồi xe ngựa đến Sơn Trì Viện.
Xe ngựa chạy vào cổng phường Thường An, Trưởng công chúa không nhịn được nhắc nhở: "Tam Lang sắp đi rồi, lát nữa chàng gặp đệ ấy đừng nổi giận đấy."
Phò mã lạnh lùng nói: "Biết rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play