Khi cô đang trở về Đế Đô, giữa đường có người gọi đến. Khúc Yên nhìn thoáng qua màn hình, là Thẩm Tây Thừa.
Khúc Yên nhận máy, hỏi:''Có gì không ạ?''
Đầu giây bên kia im lặng, sau đó là giọng nói lạnh lẽo rít ra từ kẻ răng:''Hôm nay em không có tiết tự học tối, bây giờ đang ở đâu? Với ai?''
Đoán chắc là anh lại sắp tức giận rồi, tính chiếm hữu của anh rất cao. Dù không đòi hỏi cô cái gì nhưng khi ở cạnh, cô cảm giác như mình luôn bị anh kiểm soát hết mọi thứ. Có một lần khi cô vừa tắm xong đi ra tính ôm anh lại thấy anh đang xem di động cô. Dù có nói nhưng anh chỉ im lặng, khi đó cô cứ nghĩ anh đã không còn những hành vi như thế. Nhưng lần này nghe ra gọng nói anh cô lại không nghĩ như thế.
Nhưng mà cô không có sức để đối phó với anh, mỗi lần anh tức giận lên là cô đều không dám nhìn. Sợ anh đối với cô đã là một cái bản năng, ngay từ lần đầu tiên đã sợ.
Khúc Yên nhỏ giọng nói:''Em về Bắc Thành, lấy chữ ký của cha để đưa cho thầy em. Vì còn sớm nên em muốn lái xe tự về, không ngờ lại trễ đến thế.''
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT