Tôi khép cuốn sách chứa cốt truyện gốc lại với vẻ mặt u ám.

Hừ, đúng là kích thích thật!

Câu chuyện này quả thực đã được đăng tải đúng trang web, từ chương đầu cho đến chương cuối không hề có khoảnh khắc nào ngưng nghỉ!

Ngước nhìn những ngọn núi tiên ẩn mình trong làn sương mờ.

Bình minh ló rạng, mây vờn núi thẳm, dãy núi nhấp nhô uốn lượn, sừng sững cao vút.

Ai mà ngờ được rằng, trong cốt truyện gốc, hang động nằm giữa những ngọn núi cao quý kiêu hãnh này lại sắp diễn ra một cảnh tượng cấm kỵ mà ở nơi nào khác ngoài thế giới này, đều phải bị khóa chặt bằng mười tám ổ khóa lớn!

Đại đệ tử kiêu ngạo xảo quyệt, nhị đệ tử ôn nhu nho nhã, tam đệ tử lạnh lùng kiệm lời, tứ đệ tử phong lưu lãng tử, ngũ đệ tử hoạt bát tươi sáng.

“Y phục của vị sư tôn mỹ lệ hơi xộc xệch, gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng giờ đây lại ửng hồng, ánh mắt mơ màng…”

“Quanh mắt cá chân trắng nõn của chàng quấn những sợi xích bạc, vòng này chồng lên vòng kia, khẽ kéo động khiến chàng không kìm được tiếng nức nở… ”

“Đại đệ tử vùi đầu vào cổ của sư tôn mình, hơi thở ấm áp phả vào vành tai cong cong xinh đẹp, khơi gợi sự run rẩy vô thức của người kia, hắn cười khẽ một tiếng: ‘Sư tôn, người thật nhạy cảm’... ”

Tôi - một kẻ vô địch tung hoành trong giới Hải Đường* - dù đọc bất kỳ tình tiết nào cũng có thể giữ vẻ mặt bình thản, nhưng nếu thay gương mặt bạn trai vào đó, tôi liền không thể giữ bình tĩnh được nữa!

(*) Hải Đường: một web văn học lớn của Trung Quốc, chuyên đăng tải truyện H (18+)

Chỉ nghĩ đến việc bạn trai phải chịu đựng những chuyện như vậy, tôi lập tức nổi trận lôi đình, hận không thể nghiền nát xương cốt, rải tro năm tên đệ tử kia!

“Ký chủ, cô phải bình tĩnh!” Hệ thống run rẩy, sợ rằng tôi sẽ bất chấp tất cả vác dao đi làm loạn mà tự làm hại bản thân. 

“Đừng quên thân thể hiện tại của cô mới đang ở Nguyên Anh kỳ. So với năm tên đệ tử kia, chọn đại một người cũng ở cảnh giới Hóa Thần hoặc Đại Thừa kỳ, cô liều mạng với bọn họ chẳng khác nào tự đi tìm chết!”

Tôi hít một hơi thật sâu, ép buộc bản thân bình tĩnh lại.

Từ cốt truyện đầy rẫy những chi tiết 18+, tôi cố gắng tìm kiếm một vài thông tin hiếm hoi về thân phận của năm tên đệ tử kia.

Đại đệ tử Tống Huyền là rồng, hơn nữa còn là thủ lĩnh Yêu tộc.

Nhị đệ tử Vân Cẩn Trần là tiên quân, đồng thời cũng là chưởng môn của Thái Thương Tông - môn phái lớn nhất thiên hạ.

Tam đệ tử Phó Ngạn là kiếm tu có thiên phú kiếm cốt bẩm sinh, được mệnh danh là “Kiếm khách số một thiên hạ”, một vũ khí hình người.

Tứ đệ tử Lãnh Thiên Thương là Quỷ Đế - thủ lĩnh của vạn quỷ.

Ngũ đệ tử Giang Tân là người, nhưng lại sở hữu Cửu Dương Chi Thể - thể chất tuyệt hảo để tu tiên.

Tôi: ...

Bạn nói xem, từng người bọn họ đều có năng lực phi phàm, tài năng xuất chúng. Đáng lẽ phải nghĩ cách làm việc lớn, mang lại lợi ích cho Tu chân giới, vậy mà ngày ngày chỉ toàn tinh trùng lên não mà mơ ước sư tôn của bọn họ, chẳng phải là có vấn đề về đầu óc hay sao?

Hệ thống thở dài: “Thế nên người ta mới bảo làm sư tôn là nghề nghiệp có mức độ nguy hiểm cao. Nếu đặt trong một bộ truyện khác, biết đâu đây sẽ là câu chuyện về tình yêu của cả nhóm dành cho một người, sau đó kết thúc bằng mối tình 1v1. Nhưng ở đây thì... cô hiểu mà.”

Tôi: “Ta không muốn hiểu.”

Hệ thống im lặng một lúc rồi chuyển đề tài: “Hiện tại, thân phận của cô là Kỳ Sương, con gái của Kỳ trưởng lão thuộc Thái Thương Tông. Cô có thiên phú xuất chúng, đột phá Nguyên Anh khi mới trăm tuổi, địa vị trong môn phái rất cao, có thể mang lại nhiều thuận lợi cho hành động của cô.”

Nhưng tôi lại chỉ cảm thấy ê răng, tu vi này có thể cứu được bạn trai cái gì chứ: “Giang Tân khi mới trăm tuổi đã đột phá Hóa Thần kỳ.”

Hệ thống thở dài lắc đầu, như muốn nói rằng, thân thể này của cô mà cũng dám so với Cửu Dương Chi Thể sao? Trăm tuổi đột phá Nguyên Anh kỳ đã được coi là thiên tài rồi đấy! Đừng có nóng vội thế chứ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play