Cô gái này như một con rắn vươn chiếc lưỡi dài đỏ chót sục sạo từng ngóc ngách trong não bộ người khác, ngay cả chút thầm kín mà anh giấu tận sâu bên trong cũng quyết liếm sạch.
Xương Đông trả lời: “Nhất thời mụ mị."
“Biết chọn lúc mụ mị gớm nhỉ?"
“Còn có người lựa chọn phân đoạn để mất trí nhớ đấy thôi."
Diệp Lưu Tây tức tối: “Xương Đông, anh đừng tưởng tôi có hứng thú với chuyện tình của anh và Khổng Ương. Anh phải biết hai chúng ta không phải bèo nước gặp nhau, máy ảnh trong túi tôi có ảnh chụp người bạn gái đã mất của anh, vì vậy tôi mới tìm đến anh. Anh che giấu bất cứ chuyện gì chính là cố ý cản đường tôi."
Xương Đông hiểu đạo lý này, tuy nhiên câu cá phải có mồi nhử, cô chỉ kể ba phần mà muốn người khác nói toàn bộ chuyện trong lòng cho mình nghe sao? Anh nhấn mạnh lần nữa: “Nhất thời mụ mị thôi." Dứt câu liền quay người bỏ đi.
Song Diệp Lưu Tây phản ứng rất nhanh, một tay tóm lấy cổ áo anh, tay còn lại đẩy phắt người anh vào thân xe: “Anh định giở trò gì với tôi hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT