Lưu Linh chưa bao giờ muốn nghiêm mặt với nhi tử, làm ra dáng vẻ lạnh lùng, bất đắc dĩ là nhi tử nàng thật sự quá hiếu động. Nàng cười tủm tỉm nói chuyện với cậu, cậu không để trong lòng; nàng muốn cậu đóng cửa ăn năn, cậu đều có thể lừa gã sai vặt trông cửa, chuồn êm ra ngoài chơi…
Lưu Linh uy hiếp cậu, “Con mà còn như vậy, đợi khi cha con về sẽ để cha con đánh con.”
Trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Thẩm Thần Hi tràn đầy vẻ không quan tâm, “Biết rồi. Nhưng mà nương, con cũng có làm cái gì đâu.”
“…” Trời ơi! Không phải Thẩm Yến lúc nhỏ cũng vậy chứ?
Khó trách chàng nói khi còn nhỏ luôn bị trưởng bối Thẩm gia trừng phạt! Nghịch ngợm như vậy, không phạt thật sự chịu không nổi.
Thẩm Thần Hi không biết bản chất tính tình nương mình không tốt, bởi vì Lưu Linh luôn đối xử với cậu bằng vẻ ôn hòa, nên cậu vẫn luôn cho rằng nương là loại người miệng dao găm tâm đậu hũ. Nhưng trên thực tế, Lưu Linh thật sự không phải. Lúc nàng tàn nhẫn, tức giận, không cần phải so độ tệ hại với Thẩm Yến. Chỉ là muốn giữ gìn ấn tượng hiền từ dịu dàng của mình trước mặt nhi tử, Lưu Linh luôn chịu đựng không nổi giận.
Chỉ là Thẩm Yến đi một tháng cũng chưa có tin tức, Lưu Linh đã sắp không chịu nổi Thẩm Thần Hi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play