Lận Thừa Hữu lười biếng nói: "Nương tử nói đúng, yêu quái này vóc dáng không nhỏ, một bữa quả thật không ăn hết, đem về nhà ngâm rượu từ từ cũng được, nếu hôm nay ăn cánh tay của nó, ngày mai ăn đầu nó, nếu một người ăn không vui cứ mời người thân bạn bè đến ăn cùng là được."
Lão yêu nghe xong máu nóng xông lên, nâng người lên có vẻ như muốn ra khỏi trận, mọi người nhìn thấy thì tim nhảy lên cổ họng, ai ngờ lão yêu bị kích động một hồi, nhưng vẫn ngoan cố nhịn được.
Đằng Ngọc Ý không ngừng toát mồ hôi trộm, cố gắng đến thế lão yêu vẫn không chịu bị lừa, thời gian không còn nhiều nữa, nếu cứ tiếp tục thế này trong sân không người nào có thể chạy thoát.
Lận Thừa Hữu lại vững vàng như núi Thái Sơn, chậm rãi xoay chuôi kiếm: "Nhân lúc con yêu quái này không dám nhúc nhích, thử xem kiếm phỉ thuý này tốt hay là kiếm Cửu Thiên Huyền tốt.”
Y cười giễu cợt, hai tay duỗi nhẹ, nhảy xuống khỏi xà nhà, rút kiếm trên không chỉ thẳng vào giữa lông mày lão yêu .
Lão yêu biết uy lực của kiếm phỉ thuý, biết nghênh người cản chính là ngõ cụt nên ngẩng mặt lên trời ngã xuống, ngoan cố bay lên không, tối nay thật sự đã gặp hai khắc tinh, vừa đả thương Lận Thừa Hữu, lại lòi ra thêm một Đằng nương tử, nếu đổi lại Đằng nương tử đâm tới thì còn dễ, không cần chờ đối phương đến gần mình, ở phía xa bà cũng có thế đánh cho vỡ nát, nhưng kiếm lại cứ nhất thiết rơi vào tay của Lận Thừa Hữu.
"Thế tử đã gần đến nhược quán (20 tuổi), làm sao có thể giống như chưa từng thấy mỹ nữ, ngang nhiên thèm nhỏ dãi da thịt của ta, cũng không sợ người ta giễu cợt."
Bà cười duyên, cố ý bay quanh trận, Lận Thừa Hữu muốn ép bà ra khỏi trận, bà cứ muốn dụ hắn vào đấy.
Lận Thừa Hữu đột nhiên ngừng bước, cười xấu xa bay về phía sau:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play