Nói xong, Quý Thuần lại bắt đầu nghịch phần tóc mai của Cố Lưu Sơ.
Bình thường, Cố Lưu Sơ luôn để tóc buông xuống, bản thân cậu đã quen nhìn như vậy, nhưng hôm đó, anh lại chải tóc ngược ra sau, để lộ vầng trán sáng bóng, bảo sao cậu không nhận ra!
Điều này chẳng khác gì việc một chú gấu trúc mà cậu đã quen nhìn bỗng dưng mất đi quầng mắt đen, dù nhìn từ xa có hơi quen quen, nhưng cậu cũng không dám bước đến nhận bừa!
Hôm đó, trong lòng cậu nghĩ, đối phương ăn mặc sang trọng, rõ ràng là một đại gia lắm tiền, nếu nhận nhầm người, gây ra hiểu lầm, kết thù chuốc oán thì phải làm sao?
Cố Lưu Sơ ngồi yên trên giường, mắt cụp xuống, gương mặt không chút biểu cảm, để mặc cậu nghịch tóc mình, trông anh vô cùng điềm tĩnh, chỉ là khuôn mặt tuấn tú hơi ửng đỏ.
"À đúng rồi," Quý Thuần ngừng tay, đặt lên trán anh hỏi: "Anh có ảnh gia đình không?"
"Để làm gì?" Cố Lưu Sơ nhướng mí mắt lên, cảnh giác hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play