Trên đường đến bệnh viện, Cố Lưu Sơ là người lái xe, Quý Thuần vẫn chưa lấy được bằng lái nên chỉ có thể ôm balo ngồi ở ghế phụ, đôi mắt ngân ngấn nước, nghiêng người sang, ánh mắt đượm buồn nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên mu bàn tay phải của Cố Lưu Sơ.
Trong lòng cậu đầy tự trách.
Ngoài cảm giác tự trách, cậu còn thấy mơ hồ.
Tại sao Cố Lưu Sơ lại đỡ thay cậu cú đó chứ?
Nếu không đỡ, bát canh rơi trúng chân cậu, làm bỏng mắt cá chân cậu thì cứ để cậu chịu thôi.
Dù gì cậu lúc nào cũng hoạt bát, từ nhỏ đã nghịch ngợm quen rồi, chắc cũng chẳng sao cả.
Hơn nữa, vốn dĩ cũng là do cậu bất cẩn mà ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT