…“Nước chảy đá mòn, có công mài sắt có này nên kim, ta tin tưởng ngày đó nhất định sẽ đến, cũng tin tưởng học đường dành cho nữ này sẽ thành công.”…
--
Nụ cười trên gương mặt của Tưởng Dục không duy trì được nữa, anh ta nhìn Trần Ngư, khóe miệng khẽ nhúc nhích, hỏi: “Người thương của ổng chủ Trần? Sao chưa từng nghe ông chủ Trần nói qua vậy?”
Tưởng Dục cố gắng duy trì sự bình tĩnh, nhưng trong lòng ghen ghét đến phát điên khi nhìn thấy sự dịu dàng hiếm thấy trên mặt Trần Ngư.
Tưởng Dục quen biết với Trần Ngư từ nửa năm trước, lúc ấy anh ta ở bến tàu, liếc mắt một cái đã nhìn trúng Trần Ngư, anh ta lập tức nói muốn giao tất cả hàng hóa của anh ta cho Trần Ngư vận chuyển, nói không có tư tâm là không có khả năng.
Nửa năm qua, tuy Tưởng Dục chỉ gặp qua Trần Ngư vài lần, nhưng mỗi lần gặp mắt, Tưởng Dục càng thích Trần Ngư hơn, Trần Ngư khôn khéo, đáng tin cậy, lớn lên cũng anh tuấn, chỉ có không thích cười, khi đối mặt với Tưởng Dục, vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng, trong lòng Tưởng Dục luôn nói thầm Trần Ngư là một tảng đá.
Nhưng mà hiện tại, tảng đá ấy đang cười, còn cười một cách dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT