Ôn Văn không tin, lại một lần nữa quan sát kỹ lưỡng số đồ này, thẳng đến khi bảo tàng gần đóng cửa vẫn không tìm được manh mối.
Có điều có lẽ sự tình vẫn còn có thể xoay chuyển, Ôn Văn tính toàn đợi đến tối sẽ tới một lần nữa, ban ngày nhiều người, có vài phương pháp mà anh không tiện sử dụng.
Đến tối thì không cần phải cố kỵ như vậy nữa rồi.
Ôn Văn chuẩn bị dùng găng tay Tai Ách lần lượt chạm vào những món đồ này.
Lúc rời đi, Ôn Văn dùng ánh mắt lưu luyến không rời nhìn những món đồ kia, không tìm được mục tiêu, anh thực không cam lòng.
Một màn này rơi vào mắt Liêu Gia Hân, làm cô có chút đổi mới ấn tượng với Ôn Văn.
"Có lẽ, hắn cũng không phải người bất lịch sự, chỉ là quá si mê những vật trưng bày đó mà thôi, anh ta nói mình là đại văn hào, nhà văn có chút dở hơi cũng bình thường..."
Nếu gặp thêm vài lần, có lẽ Liêu Gia Hân sẽ thành công công lược Ôn Văn.
Sau khi rời khỏi viện bảo tàng, Liêu Gia Hân vẫn thầm phân tích ưu điểm và khuyết điểm của Ôn Văn, còn định sau khi về nhà sẽ điều tra một chút về tình huống của Ôn Văn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT