Đột nhiên, mẹ Ôn Văn chú ý tới Ôn Văn ở bên này, bà nhìn Ôn Văn mà có chút sững sờ, giống như nhớ ra gì đó, khóe mắt chảy ra dòng lệ. 
Sau đó, bà chậm rãi đi tới, giống như muốn sờ mặt Ôn Văn. 
Ôn Văn thở dài một tiếng, anh biết không thể nhìn tiếp nữa. 
Nếu là người bình thường thì có lẽ sẽ nhân cơ hội này để được tiếp xúc với người thân, nhưng như vậy cũng chính là bước chân vào tròng của đám quỷ hồn này. 
Nhưng Ôn Văn sẽ không, bởi vì anh biết bàn tay ở sau lưng mẹ đang cầm một cái dùi sắt đã rỉ sét! 
Mà đây cũng không phải mẹ anh, đó là bà lão Triệu Yến của cửa hàng bánh bao giả trang thành mẹ Ôn Văn, muốn dùng cái dùi kia đâm chết Ôn Văn! 
"Khó trách Diêm Tu lại trúng chiêu, ai lại không có người mà mình không thể tàn nhẫn ra tay chứ.... nhưng, mình thì khác!" 
Còn xem tiếp nữa thì sự tình sẽ phát triển theo hướng mà Ôn Văn không muốn nhìn thấy. 
Anh không muốn nhìn thấy một người mẹ dữ tợn, cho dù là giả thì cũng không được! 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play