Edit: Thư
Tần Mục Dã ngồi liệt trên ghế, trong nháy mắt hoài nghi chính chỉ số thông minh của mình.
Nếu không… tại sao cậu nghe được từng lời từng chữ của Lâm Tứ nhưng đến khi liên kết với nhau lại không thể hiểu được???
Tần Hoài Dữ có tính cách trái ngược hoàn toàn với em trai của mình, bản thân anh là người giữ được bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh nhưng lúc này cũng không thể khống chế biểu cảm của mình, mất một lúc mới bừng tỉnh hỏi lại: “Lâm Tứ, anh nói cái gì?”
Lâm Tứ mới nhận kết quả này hai mươi phút trước, chính anh cũng đang trong trạng thái mông lung chưa tiêu hóa được lượng thông tin này.
Anh chỉ có thể để hết giấy tờ liên quan lên bàn: “Đây, đây là dữ liệu đối chiếu dấu vân tay, dấu chân…”
Tần đỉnh lưu ngày ngày phóng khoáng, đẹp trai; bây giờ hóa thành thằng ngốc, đờ đẫn nhìn về phía đứa nhỏ, rồi lại bất lực quay về phía anh trai.
Khuôn mặt của Tần Hoài Dữ hơi tái đi, anh có khiếp sợ nhưng niềm vui sướng nhanh chóng lấn át, anh kích động cao giọng: “Bên đó nói thế nào? Cảnh sát không thấy kì lạ sao?”
Lâm Tứ khóc không ra nước mắt: “Tổng giám đốc, lúc ấy tôi sốc tận óc… Sao cậu vẫn bình tĩnh như này được nhỉ. Bên cảnh sát không hề thấy kì lạ, họ nhìn tôi như nhìn bệnh nhân tâm thần, còn hỏi tôi tại sao cứ nhai đi nhai lại mấy chứng cứ chứng minh thân phận này, bởi vì… trên hệ thống không có ghi chép tử vong của tiểu thư Miên Miên.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play