Cơm nước xong xuôi, đi ra khỏi nhà ăn, Thị Hoài Minh cũng không đi học ngay. Anh sợ Trân Trân còn chưa quen sẽ không tìm được đường về nhà cho nên đưa cô về trước.
Sau khi Thị Hoài Minh đi thì Trân Trân cầm chìa khóa mở cửa.
Cô vừa đến đây, lạ nước lạ cái, thực sự là không biết gì, cho nên chắc chắn sẽ không chạy lung tung, tránh gây chuyện gì thêm phiền phức cho Thị Hoài Minh.
Thị Hoài Minh đi học không ở nhà thì cô cũng chỉ ở nhà một mình ngây ngốc thôi. Lúc ngây ra thì cảm giác được thành phố và nông thôn không giống nhau.
Ở nông thôn náo nhiệt, đi đâu cũng có người quen, từ trước đến giờ không bao giờ thiếu tình cảm. Mà bây giờ một mình cô ở trong căn phòng nhỏ này, trống rỗng, không có khói lửa, vô cùng cô đơn. Không có đất, không có gà, không có heo, cũng không cần nấu cơm, thật sự khiến người ta không hiểu nổi.
Trân Trân ngồi bên bàn ngây ra một hồi chợt nhớ ra tối qua Thị Hoài Minh cho cô sách. Thế là cô đi vào trong phòng bưng một chồng sách ra.
Cô để sách xuống, ngồi xuống bên cạnh bàn. Cầm sách trong tay nhưng đọc một hồi vẫn ngơ ra. Tốt lắm, vốn là không biết bắt đầu từ đâu. Lúc trước là xã hội cũ, người nghèo ở nông thôn được đi học thì có mấy người chứ. Cho dù có được đi học thì cũng chỉ là mấy cậu bé được học một chút, có thể nhận mặt chữ đã là vô cùng ghê gớm rồi.
Thị Hoài Minh thích đi học, sau khi theo thầy học nghề thì chính anh tự tìm sách học khắp nơi.
Trân Trân không biết bắt đầu từ đâu đành trả sách về, cả người mềm nhũn nằm sấp trên bàn. Nằm một hồi cô nháy nháy mắt, mềm giọng, nói: “Tôi muốn trồng rau… Tôi muốn nuôi gà… Tôi muốn nấu cơm… còn muốn cho heo ăn… còn muốn ra ngoài bày quầy hàng bán đồ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play