Ánh nắng giữa trưa chói chang rực rỡ, thiên giới rực rỡ ánh hào quang, mây cuồn cuộn trôi lượn không ngừng.
Khinh Y nhanh chân xách hộp đồ ăn đi vào trong điện, vừa bước vào đã nhẹ giọng gọi: “Ngọc Cơ.”
Chốc lát sau, một sinh vật nhỏ với cái đầu to đi tới, cái mông tròn tròn mũm mĩm lúc lắc theo từng bước chân, lông trên đầu có phần rối bù, trông rất thiếu sức sống, cái bụng nhỏ thì hơi nhô ra.
Một con sư tử con trắng như ngọc đang chậm rãi bước bằng những bước chân nhỏ nhắn, thật khó tưởng tượng cảnh nó đang mang cái bụng to như vậy, nghĩ tới liền không khỏi lo lắng: cái thân hình bé xíu ấy liệu có gánh nổi cái bụng lớn không.
Tự Ngọc chậm rãi đi đến bên cạnh bàn, ngồi bệt xuống đất, nhỏ xíu mà vô cùng nghiêm túc đợi Khinh Y lấy đồ ăn ra.
Khinh Y vội vàng đặt hộp thức ăn xuống, lần lượt bày từng món ra, thấy không có ai mới lén lấy từ tay áo ra một đĩa bánh mềm nhỏ đưa qua.
Tự Ngọc rướn người đến gần chiếc đĩa nhỏ, ngoạm lấy một miếng bánh mềm nhai chầm chậm, cái đầu to hình như cũng không đủ sức để ngẩng lên, trông mệt mỏi vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT