Tay Tự Ngọc khẽ run, đột ngột ngẩng đầu nhìn hắn. Dù trước kia chính nàng là người lấy thân phận “di mẫu” để tiếp cận hắn, nhưng xưa nay hắn chưa từng gọi nàng như vậy. Đây là lần đầu tiên nàng nghe từ ấy thốt ra từ miệng hắn, nhất thời không biết nên phản ứng ra sao.
Cô Tung nâng chén ngọc khẽ chạm vào ly rượu trong tay nàng, ánh mắt lướt nhẹ qua mặt nàng, không để lại dấu vết, rồi dứt khoát ngửa đầu uống cạn.
Rượu trong suốt trượt qua đôi môi mỏng và hàm răng trắng, theo cổ họng chảy xuống chiếc cổ trắng như ngọc. Ánh mắt Tự Ngọc dừng lại ở nơi yết hầu hắn khẽ động, lông mi run lên dữ dội. Trong đầu không tránh khỏi hiện lên những cảnh thân mật quấn quýt từng có, nhất thời toàn thân căng cứng, vội vã và máy móc uống cạn chén rượu trong tay, hoàn toàn mất đi vẻ trấn định ung dung ban đầu.
Cô Tung uống xong rượu thì không nói thêm gì, lặng lẽ rời khỏi chỗ nàng.
Áp lực quanh Tự Ngọc lập tức giảm xuống. Nàng cứng đờ đưa chén rượu cho Khinh Y bên cạnh, thần sắc mơ hồ ngồi xuống, gần như tách biệt khỏi sự náo nhiệt trong điện, căn bản không nghe nổi mọi người đang nói gì.
Theo lý mà nói, hắn gọi nàng một tiếng “di mẫu”, cũng tức là muốn dứt khoát phủi sạch chuyện xưa, không muốn nhắc lại nữa. Nhưng nàng cứ thấy có gì đó không ổn, lén liếc nhìn hắn vài lần mà vẫn không nói nên lời là không ổn chỗ nào, khiến lòng dạ bất an vô cùng.
Trong cơn mơ hồ, chẳng rõ họ đã trò chuyện đến đoạn nào, nàng bỗng nghe thấy tên mình vang lên giữa tiếng nói cười, tim liền thót lại, lập tức hoàn hồn nhìn về phía bọn họ. Phản ứng nhanh đến nỗi không ai nhận ra nàng vừa rồi còn đang thất thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play