Chương 8: Tâm lý sụp đổ

Hình thức huyết chiến của cuộc thi xếp hạng là chế độ năm trận thắng ba. Sau khi kết thúc ván thứ nhất, Giang Thiệu Vũ gõ chữ chế nhạo, đương nhiên là cố ý. Thiên phú của tuyển thủ Mạc Hàm Thiên cũng không kém, nhược điểm lớn nhất là tâm tính dễ sụp đổ. Ngược lại anh muốn xem xem, tâm tính của cậu nhóc kia có thể sụp đổ tới trình độ nào?

Mạc Hàm Thiên cắn răng, hít sâu nắm chặt con chuột.

Chỉ là cậu ta sơ ý mới bị [Tùy Tùy Tiện Tiện] bắn nổ đầu thôi, trận thứ hai gỡ lại là được.

Cậu ta nhất định sẽ ăn miếng trả miếng, dùng một phát súng bắn trúng đầu [Tùy Tùy Tiện Tiện], để cho đối phương biết sự lợi hại của tay súng bắn tỉa đội tuyển quốc gia!

Phe ẩn nấp bên này, sau khi nhìn thấy thao tác sắc bén của Giang Thiệu Vũ, các đồng đội vô cùng sùng bái.

Nhất là ba người vừa mới đầu hàng, trong lòng không khỏi xấu hổ.

[Bánh Trái Cây] nhịn không được nói: "Đại thần lợi hại quá! Trận sau anh chỉ huy đi, cần chúng tôi làm gì?"

[Pudding Thạch Hoa Quả] vội vàng phụ họa: "Đúng vậy, chúng tôi có thể phối hợp di chuyển với anh!"

Vì các đồng đội sẵn sàng phối hợp, Giang Thiệu Vũ cũng không khách khí nữa, bình tĩnh nói: "Trận sau tản ra đánh, dẫn rắn ra khỏi hang. Bánh Trái Cây đi bên trái, Pudding đi đường giữa, Thương Vương Số 77 giương súng góc đông nam, Đậu Đậu tiếp tục theo tôi."

Các đồng đội lập tức gật đầu như giã tỏi: "Rõ!"

Phân tán vị trí là một trong những chiến lược để xử lý các bản đồ phức tạp.

Nhưng phân tán không thể tan thành năm bè bảy mảng*.

*一盘散沙:năm bè bảy mảng: chia rẽ, không đoàn kết

Các đồng đội phải duy trì khoảng cách nhất định với nhau, phối hợp và hỗ trợ nhau kịp thời, điều này kiểm tra khả năng phối hợp và điều hành của chỉ huy.

Trận đấu bắt đầu, Mạc Hàm Thiên nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng.

Những người ở phía đối diện cùng nhau tiến vào khu phức hợp của tòa nhà. Cậu ta thậm chí không thể nhìn thấy một người nào, nhưng cậu ta nhanh chóng nghe thấy tiếng súng vang lên.

Hướng đông bắc truyền đến tiếng súng, cậu ta lập tức mở kính ngắm, còn chưa kịp thấy rõ, hướng tây bắc lại có một trận tiếng súng hỗn loạn. Mạc Hàm Thiên nhanh chóng xoay họng súng, kết quả ngay sau đó đường giữa lại có một trận tiếng súng vang lên, còn xen lẫn tiếng đạn khói nổ tung cùng sương mù dày đặc bốc lên!

Tiếng súng ở khắp nơi.

Liệu [Tùy Tùy Tiện Tiện] có vòng lại bắn vào sau đầu cậu ta không?

Mạc Hàm Thiên khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình, góc nhìn nhanh chóng thay đổi, lợi dụng ưu thế địa hình trên cao để quan sát.

Nhưng mà, tay súng bắn tỉa chỉ có một đôi mắt, cho dù ở trên cao cũng không thể đồng thời quan sát được chuyển động 360 độ toàn cảnh vật, toàn sự việc.

Giang Thiệu Vũ chính là tay súng bắn tỉa. Làm sao để đối phó một tay súng bắn tỉa? Tất nhiên anh có rất nhiều kinh nghiệm.

Giọng nói của Giang Thiệu Vũ lại vang lên: "Bánh Trái Cây đi thẳng về bên trái, nổ súng dẫn người đi. Pudding, vòng qua hướng 2 giờ."

Hai ông chú lập tức phối hợp di chuyển.

Đúng như dự đoán, người chơi phía đối diện trúng kế và bị tiếng súng của Bánh Trái Cây dụ sang bên trái. Ngay lúc Pudding đi vòng quanh, tình cờ nhìn thấy gáy của hai đối thủ, Pudding liền nổ súng, trực tiếp giết chết hai người đối diện. Tuy rằng Bánh Trái Cây vô ý bị giết , nhưng 1 đổi 2, không thiệt!

Giang Thiệu Vũ nói tiếp: "Số 77, nhìn về phía bắc."

Thương Vương Số 77 là tay súng bắn tỉa của bên ta, trận trước, anh ta ngay cả một phát súng cũng không thể bắn ra, vừa mới ló đầu đã bị Mạc Hàm Thiên giết. Lúc này, nghe thấy đại thần chỉ huy, anh ta lập tức xoay kính ngắm về phía bắc.

Bên kia truyền đến tiếng súng, một quả lựu đạn nổ tung, bốc lên khói trắng nồng đậm. Anh ta không chuyển tầm mắt mà nhìn chằm chằm nơi đó, chờ khói đặc tản đi, quả nhiên có một người phe đối diện đột nhiên nhô đầu lên, Số 77 bóp cò súng, nhận lấy một cái đầu người!

Phản ứng của Mạc Hàm Thiên cũng rất nhanh, lập tức nổ súng giết chết tay bắn tỉa [Thương Vương Số 77].

Dưới sự chỉ huy bằng giọng nói của Giang Thiệu Vũ, các đồng đội linh hoạt di chuyển trên bản đồ, dùng lối chơi "dẫn rắn ra khỏi động", nhanh chóng giải quyết xong người chơi cận chiến của bên bảo vệ. Bên ta hy sinh hai người, đổi bốn người đối diện, quả thực là chiến thắng bằng máu và nước mắt.

Bản đồ “Góc Phố Thập Tự” vốn phức tạp, rất nhiều đường phố, góc rẽ, phía sau các tòa nhà đều là điểm mù của tay súng bắn tỉa. Mạc Hàm Thiên nhanh chóng thay đổi tầm nhìn, muốn tìm [Tùy Tùy Tiện Tiện] chế nhạo anh và cho đối phương ăn đạn.

Kết quả là, có tiếng súng ở khắp mọi nơi, cậu ta không thể khóa chặt vị trí của [Tùy Tùy Tiện Tiện]!

Trong nháy mắt, đồng đội chết sạch.

Phe bảo vệ chỉ còn lại một mình cậu ta.

Nhận thấy không ổn, Mạc Hàm Thiên lập tức nhảy xuống tòa nhà, đem vũ khí đổi thành [MSG] – một khẩu súng bắn tỉa hạng nhẹ, là vũ khí rất thích hợp cho chiến đấu cơ động, thân súng càng thêm nhẹ nhàng, còn có thể liên tục bắn trong trạng thái mở kính, nghe nói là vũ khí mà đội trưởng Wing Thần từng yêu thích nhất.

Sau khi nhảy xuống tòa nhà, Mạc Hàm Thiên nhanh chóng lẻn vào trong quần thể kiến trúc, muốn dựa vào chiến đấu du kích để giết sạch ba người đối diện còn lại. Cậu ta nhanh chóng di chuyển, cẩn thận quan sát, nhưng ngay khi cậu ta khom lưng đi qua góc đường, chuẩn bị đi đến chỗ ẩn nấp kế tiếp, một nòng súng đen kịt đột nhiên nhắm ngay trán cậu ta.

------ Bằng!

[Tùy Tùy Tiện Tiện] Sử dụng [Sa Ưng - Thương Long] một phát bắn nổ đầu [Devil333]!

Mạc Hàm Thiên: "......"

ĐM!

Lần trước là bắn một phát vào sau đầu cậu ta.

Trận này thì ngược lại, đến trước mặt cậu ta, bắn nổ đầu cậu ta một cách lưu loát dứt khoát!

Tâm lý của Mạc Hàm Thiên lập tức sụp đổ. 

Tác động tâm lý của việc bị bắn vào đầu ngay trước mặt còn đáng buồn hơn bị tấn công từ phía sau!

Hiệu quả thị giác của trò chơi Thương Vương vô cùng chân thật, khoảnh khắc Mạc Hàm Thiên đi qua chỗ rẽ, một khẩu súng chĩa thẳng vào đầu cậu ta, cậu ta căn bản chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy bên tai truyền đến tiếng súng thanh thúy, ngay sau đó, đạn bắn thẳng vào đầu cậu ta, não vỡ toang, màn hình trước mặt tràn đầy máu tươi.

Máu tươi phun tung tóe, đối với cậu ta chính là sự châm chọc trần trụi.

Nhìn mình ngã trong vũng máu, Mạc Hàm Thiên nhịn không được tuôn ra chửi tục: "Con mẹ mày, có phải mày dùng plug-in thấu thị đúng không?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Đánh cậu, còn cần dùng plug-in à?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Đánh bừa cũng có thể thắng."

Mạc Hàm Thiên: "......"

Bạn Học Đậu Đậu tiếp tục cổ vũ cho đại thần trên kênh thoại: "Đại thần quá đẹp trai, thế mà đoán được cậu ta sẽ đi con đường này!"

Bạn Học Đậu Đậu: "Đội tuyển quốc gia cùi bắp vậy sao?"

Đồng đội bên ta nghe thấy giọng nói trong trẻo của Đậu Đậu, vô cùng cạn lời.

Không phải đội tuyển quốc gia quá cùi bắp, mà là đại thần Tùy Tiện của bên ta quá đỉnh.

Cao thủ trong game tuy rằng nhiều, nhưng có thể giết tuyển thủ đội tuyển quốc gia ra liên tục hai trận thật đúng là không nhiều lắm. Tuy nói bên ta có phối hợp, bên đối diện không phối hợp, đây là mấu chốt để thắng. Nhưng không thể không thừa nhận, đại thần Tùy Tiện dự đoán vị trí bản đồ vô cùng chuẩn, lối chơi cũng đặc biệt sắc bén.

Phỏng chừng tâm lý Mạc Hàm Thiên đã hoàn toàn sụp đổ.

Bánh Trái Cây nhịn không được mở miệng hỏi: "Anh Tùy Tiện, anh là acc nhỏ của vị đại thần nào vậy? Tuyển thủ chuyên nghiệp?"

Giang Thiệu Vũ không trả lời.

Pudding Thạch Hoa Quả vội vàng đứng ra hòa giải: "Hô 666 là được rồi, chuyện không nên biết thì đừng có hóng hớt."

Bánh Trái Cây lập tức phối hợp hô: "Đại lão 666!"

Trận thứ ba......

Phe đối diện nhấn chọn đầu hàng

Mạc Hàm Thiên không muốn đầu hàng, tuyển thủ chuyên nghiệp gặp phải bất cứ trận đấu nào cũng không thể đầu hàng, đây là quy định của liên minh.

Nhưng cả 4 đồng đội bên cậu ta đều chọn đầu hàng.

Nếu 4 người bỏ phiếu và được thông qua, hệ thống sẽ tự động phán định thua cuộc.

----- Phe Bảo Vệ đầu hàng.

----- Phe Ẩn Nấp thắng 3:0.

Mạc Hàm Thiên dùng sức vỗ bàn, mắng: "Một đám ngu xuẩn không chịu hợp tác! Lần lượt từng người đi chịu chết mà còn không biết xấu hổ đầu hàng, tao khinh!

Trận đấu kết thúc, mọi người tự động rời khỏi phòng.

Huyết áp của Mạc Hàm Thiên nhanh chóng tăng cao, cậu ta thấy cơn tức giận xông thẳng lên đỉnh đầu, huyệt Thái Dương đập thình thịch giống như muốn nổ tung. Cậu ta dùng sức hít sâu một hơi, vẫn không cách nào giải tỏa nỗi buồn bực trong lòng. Cơn tức giận đó khiến cậu ta khó thở, khuôn mặt đỏ bừng.

Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi vào.

Đối phương nhìn thấy Mạc Hàm Thiên, không khỏi kinh ngạc: "Anh Mạc, anh ở phòng huấn luyện làm gì vậy?"

Mạc Hàm Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Đánh xếp hạng!"

Đối phương sửng sốt, nghe giọng điệu này không giống như là đánh xếp hạng...... mà giống như là đánh kẻ thù.

Mạc Hàm Thiên tức giận nói: "Người đối diện khẳng định đã mở plug-in! Mặc dù phía chính phủ kiểm tra plug-in chính thức rất nghiêm ngặt, nhưng luôn có một số công nghệ cao không tra ra được. Bằng không thì làm sao mà anh ta có thể trong hai trận liên tiếp đều bắn trúng đầu tôi, còn phát hiện vị trí của tôi?"

Thời Tiểu Bân tò mò nhìn về phía máy tính: "Ý anh là, anh ta mở đồng thời plug-in thấu thị và plug-in khóa vị trí sao?"

Mạc Hàm Thiên: "......"

Lý do này có vẻ hơi xa vời. Cái plug-in trâu bò như vậy mà phía chính phủ không kiểm tra ra thì mọi người cũng không cần phải chơi game này nữa. Nhất là game liên quan đến Esports, chú ý nhất là công bằng, mở chương trình plug-in miểu sát toàn trường sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hoàn cảnh của game.

Trái tim Mạc Hàm Thiên đột nhiên run lên -- chẳng lẽ không phải mở plug-in?

Sao có thể chứ?

Người này biết rất rõ về cậu ta, có thể đoán trước được đường đi của cậu ta, thậm chí còn tính toán thời điểm cậu ta bắn, giống như anh ta đang sống trong đầu cậu ta vậy.

Trận thứ nhất bắn sau gáy cậu ta, trận thứ hai thì ngay trước mặt bắn nổ đầu cậu ta, loại "Lối chơi nhục nhã" này là có thù oán với cậu ta sao?!

Mạc Hàm Thiên hít một hơi thật sâu, ngồi thẳng người, nghiêm túc nói: "Mặc kệ anh ta có plug-in hay không, tôi muốn đấu một trận với anh ta. Nếu quả thật có plug-in công nghệ cao, trực tiếp tố cáo cho phía chính phủ cũng coi như lập công."

Trong game, vừa rời khỏi phòng Giang Thiệu Vũ đã nhận được một tin nhắn từ Devil333: "Có bản lĩnh thì solo đi!!!"

Giang Thiệu Vũ nhẹ nhàng nhướng mày, anh có thể tưởng tượng được bộ dáng tức giận xù lông trước máy tính của cậu nhóc này.

Hình như còn chưa bị đánh đến phục?

Giang Thiệu Vũ thuận tay nhấn thông qua thông báo kết bạn.

Mạc Hàn Thiên suy nghĩ một chút, đứng dậy nhường vị trí cho đồng đội bên cạnh, nói: "Tiểu Bân, dùng tài khoản của tôi đấu với anh ta. Anh ta chỉ chơi vị trí xung phong, để cho anh ta biết thế nào là cao thủ vị trí xung phong của đội tuyển quốc gia."

Thời Tiểu Bân cũng hưng phấn, ngồi xuống nói: "Anh Mạc, người này ở trong game chế nhạo anh sao?"

Mạc Hàm Thiên lạnh lùng nói: "Đúng vậy, anh ta nói chỉ cần tùy tiện đánh tôi cũng có thể thắng!"

Thời Tiểu Bân trợn mắt há hốc mồm: "Khẩu khí lớn như vậy, cũng không sợ khoe khoang quá mức sao? Để tôi gặp anh ta."

Trong game, Devil333 được mời đến sân tập bắn súng.

"Sân tập bắn súng" của là chế độ tùy chỉnh, nơi người chơi có thể tự chọn bản đồ, đồng đội và đối thủ để thực hành.

Vừa vào sân tập, Devil333 liền gõ một hàng chữ: "Xin chào, tôi là vị trí xung phong của đội tuyển quốc gia, mong anh chỉ giáo nhiều hơn."

Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch môi.

Anh đương nhiên biết Thời Tiểu Bân - đội viên nhỏ tuổi nhất của đội tuyển quốc gia, từng là bạn cùng phòng một năm của Mạc Hàm Thiên ở căn cứ huấn luyện thanh thiếu niên thành phố Thanh khi còn là thực tập sinh, quan hệ riêng tư của hai người rất tốt, hai người này cũng là người mới có biểu hiện xuất sắc nhất trong giải đấu trong nước những năm gần đây.

Không giống như Mạc Hàm Thiên mắt cao hơn đầu, tâm lý yếu ớt, Thời Tiểu Bân có chút ngốc nghếch, còn rất lễ phép.

Chỉ là tính cách quá mức cẩn trọng, lúc thi đấu thì lo trước lo sau, không dám thoải mái mà đánh.

Giang Thiệu Vũ hỏi: "Là Tiểu Mạc gọi cậu tới?"

Mạc Hàm Thiên ngồi bên cạnh nhìn thấy những lời này, không khỏi trừng to mắt: "Tiểu Mạc? Gọi thân thiết như vậy, tôi rất quen anh ta sao???"

Thời Tiểu Bân nhìn Mạc Hàm Thiên nổi giận đùng đùng, nhanh chóng gõ chữ nói: "Đội tuyển quốc gia tuy rằng thành tích không tốt, nhưng tôi cảm thấy anh cũng không cần trực tiếp châm biếm nói chỉ cần tùy tiện đánh chúng tôi cũng có thể thắng,"

"Anh nói như vậy thật sự rất không lịch sự."

"Nếu anh cũng chơi xung phong thì tôi mong được chỉ bảo nhiều hơn."

Đem câu "Ai chế nhạo anh em bố mày, bố mày ngược chết kẻ đó" nói nho nhã lễ độ như vậy, trước khi đánh nhau còn phải liệt kê ra lý do cặn kẽ, cũng khó trách gọi là "Thời Tiểu Bân".

Nhưng mà, Giang Thiệu Vũ căn bản không ra bài theo lẽ thường.

Đối mặt với sự lễ phép của bạn nhỏ Tiểu Bân, anh không chút khách khí gõ ba hàng chữ.

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Không vừa ý việc tôi chế nhạo các cậu không lịch sự?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Các cậu đánh tệ là sự thật, chẳng lẽ còn muốn khen các cậu 666?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Tư thế cậu giơ súng tiểu liên rất đẹp trai, phác họa thân thể cho đối thủ có thể ngang ngửa với chuyên gia phác họa?"

Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân: "......"

Vẻ mặt Thời Tiểu Bân cũng thay đổi.

Người mới luôn luôn nhu thuận lễ phép, lần đầu tiên trong miệng thốt ra câu thô tục: "Đậu má!"

"Người này là ai đây, hoàn toàn không xem đội tuyển quốc gia chúng ta ra gì?Lại còn nói em là chuyên gia phác họa!"

Thời Tiểu Bân thở phì phò mà trợn mắt: "Nếu không giết anh ta đến mức xóa game thì em sẽ theo họ anh ta luôn!"

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play