“Mọi người đến phòng họp cách vách thảo luận tiếp đi, 10p nữa tôi qua sau.” Đan Kỳ Hoàn phản ứng mau, trực tiếp phân phó mọi người rời văn phòng trước.
Tuy rằng thời gian ở chung với Thẩm Dữ Hàm không dài, nhưng 2 ngày gần đây hắn nghe Thẩm Dữ Hàm dùng giọng điệu giống nhau gọi “ông xã”, nhưng âm thanh trước mắt này hắn chưa từng nghe qua, đầu tiên là cảm thấy không thích hợp, lại nhìn thấy mặt y trắng bệt, ánh mắt tan rã, càng xác thực y bị ác mộng dọa, mà còn dọa không nhẹ.
Các vị cấp dưới nối đuôi nhau ra ngoài, mọi người đều đoán được người từ phòng nghỉ chạy ra là vợ của sếp, liền không dám ở lại.
Chỉ là cảm thán, thì ra khi sếp ở cùng vợ tính tình lại tốt như vậy, cách gọi này cũng quá thân mật, nhìn không ra sếp của họ vậy mà muộn tao.
[Muộn tao: là kiểu người bên ngoài thì thanh cao, tao nhã, lạnh lùng nhưng bên trong thì có nội tâm ấm áp, hay tính khí thất thường..]
Đan Kỳ Hoàn đi đến trước mặt Thẩm Dữ Hàm, dáng người cao lớn vừa hay chắn được tầm mắt của người khác.
Mà lúc này, Thẩm Dữ Hàm cũng từ trong ác mộng ngắn ngủi kia phục hồi lại.
Trong mộng đều là những chuyện y thật sự trải qua, quá chân thật, thế nên lúc tỉnh lại y dường như không phân rõ cảnh trong mơ và hiện thực, ngơ ngác mà chạy ra ngoài, trong lúc nhất thời luống cuống tay chân không biết phải làm như thế nào, mọi thứ đều quá xa lạ.
Tay Đan Kỳ Hoàn chạm lên trán của y: “Không thoải mái?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play