“Cũng không phải là uể oải, nhưng trước đó nhìn cô ít nhiều cũng có cảm giác nặng nề áp lực, thật giống như bị cái gì đè nặng, nhưng hiện giờ thì lại giống như đã trút được gánh nặng rồi, toàn thân đều nhẹ nhàng thoải mái.” Bạch Nguyệt Quý nói.
Chị Lý cũng gật đầu, “Đúng đúng đúng, chính là cảm giác này!”
Khóe miệng Trương Kiều Mai không nhịn được mà nở một nụ cười nhàn nhạt, trên người cô có sự thay đổi cũng là chuyện hết sức bình thường, bởi vì từ trước đến nay cô đều phải lo lắng, lo rằng cuối cùng mình sẽ phải thỏa hiệp với hiện thực, chọn đại một người đàn ông chẳng ra gì về nhà.
Lúc ấy điều gì sẽ chờ đợi cô? Cô không sợ phải nuôi cha mẹ mình, điều mà cô sợ là cô không chỉ phải nuôi cha mẹ mà còn phải nuôi thêm một người đàn ông ăn bám và cả bọn trẻ sau này nữa.
Nếu tất cả gánh nặng đó đè hết lên vai cô, cho dù cô tự nhận là mình mạnh mẽ không khác gì đàn ông thì cũng sẽ có lúc sức cùng lực kiệt.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Ngày ấy cô thấy Cố Quảng Thu vác một túi lương thực đến để làm sính lễ, đó là một túi lương thực không hề nhẹ, phải khoảng năm mươi cân, thế mà anh ấy lại vác một cách nhẹ nhàng, vác thẳng vào nhà cho cô.
Dù người đàn ông này không biết nói cũng không khéo léo, nhưng Trương Kiều Mai càng nhìn càng hài lòng, nghĩ rằng đây là người đàn ông sau này của mình, cô chỉ cảm thấy tương lai thật đáng mong chờ.
Chị Lý và Bạch Nguyệt Quý cũng nhìn thấy cô mỉm cười, cũng quay sang nhìn nhau mỉm cười.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT