Thẩm Đạc liên tục xua tay, mặt đầy hoảng hốt:
“Anh! Đừng mà! Con người phải biết kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi mới tốt. Nếu rảnh rỗi quá lại sinh bệnh ra thì sao? Em thấy anh bây giờ là vừa vặn! Vừa vặn luôn! Ấy, em còn có chút việc, phải đi trước đây! Anh cứ ở đây nghỉ ngơi thêm chút đi, không cần vội, không cần vội nha!”
Dứt lời, anh xoay người lao thẳng về phía cổng lớn.
Nhưng vừa đi đến cửa, anh bỗng nhiên chậm rãi lùi trở lại.
Dư Noãn Noãn khó hiểu nhìn sang, liền thấy có một người vừa bước vào từ ngoài cổng.
Người mới đến mặc một bộ sườn xám, ôm trọn lấy thân hình mềm mại uyển chuyển. Mái tóc đen nhánh được búi thấp bằng một chiếc trâm cài thanh nhã, hai bên mái buông lơi vài sợi tóc, tôn lên vẻ cao quý nhưng lại phảng phất chút lười biếng, dịu dàng.
Dáng người đẹp như vậy, khí chất mê hoặc như vậy, nhưng điều làm người ta cuối cùng mới để ý lại là... gương mặt của cô ấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play