Dư Noãn Noãn và Cố Mặc chậm rãi bước đến quầy bán quà vặt, ngẩng đầu cười tươi với Trần Quốc Phú:
"Bác ơi, chúng cháu muốn mua đồ ăn ngon!”
Trần Quốc Phú đã ngoài ba mươi tuổi, cùng lứa với Dư Hải. Tuy không quá thân thiết, nhưng cả hai đứa trẻ đều gọi anh là "bác" theo phép lịch sự.
Anh biết rõ, dù Dư Noãn Noãn và Cố Mặc tuổi còn nhỏ, nhưng cả hai đều có tiền tiêu vặt. Chuyện này cũng không có gì lạ, vì gia đình nhà họ Cố và nhà họ Dư đều có điều kiện tốt.
Anh từng thấy Cố Mặc để một tờ tiền đại đoàn kết trong túi áo yếm của mình. Nghĩ đến việc một đứa trẻ nhỏ như vậy cầm nhiều tiền, anh không khỏi lo lắng. Dù khả năng bị người khác cướp trong thôn là rất thấp, nhưng nếu chẳng may làm mất hay rơi rớt, chắc chắn sẽ tiếc nuối vô cùng.
Dù trong lòng nghĩ ngợi nhiều, nhưng trên mặt anh vẫn giữ nụ cười ôn hòa:
“Được thôi! Các cháu muốn mua gì nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play