Tuy Dư Noãn Noãn không nói ra suy nghĩ trong lòng, nhưng ánh mắt cô đã sớm tiết lộ tất cả.
Nhìn biểu cảm kia của cô, Cố Mặc liền hiểu rõ cô đang nghĩ gì. Anh mỉm cười gật đầu xác nhận:
“Đúng như em nghĩ đấy, là máy bay riêng, không phải vé máy bay.”
Lúc này, Dư Noãn Noãn mới dần hiểu ra — Cố Mặc đã mua một hòn đảo, vậy thì chắc chắn đó là đảo hoang. Mà đã là đảo hoang thì làm sao có sân bay? Muốn đến đó, tất nhiên phải đi bằng máy bay tư nhân.
Nghĩ đến đây, Dư Noãn Noãn có chút muốn hỏi: Cố Mặc có cả máy bay riêng từ bao giờ vậy?
Nhưng khi nhìn thấy nụ cười dịu dàng, điềm đạm trên mặt anh, cô lại do dự, cuối cùng chẳng hỏi gì thêm.
Thật ra, hình như… cũng chẳng cần hỏi làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT