Nghe được ý tưởng này của Dư Noãn Noãn, cả Cố Mặc và Hứa Thục Hoa đều sững người trong giây lát.
Không phải là họ không hiểu cô đang nói gì, mà là nhất thời chưa thể hình dung cụ thể cô định làm như thế nào.
Dư Noãn Noãn cũng không đợi hai người phải mở miệng hỏi, liền chủ động giải thích rõ ràng ý định trong đầu mình:
“Chúng ta có thể lấy một ít những quả màu xanh lục kia, rồi pha loãng với nước. Sau đó dùng dung dịch đó để phun lên cây trái nhiều lần. Như vậy, cây ăn quả ở đây chắc chắn sẽ phát triển rất tốt. Cho dù cháu không có mặt ở đây, vườn cây vẫn có thể phát triển thuận lợi.”
Cách làm này vừa giúp cô giảm bớt phần lớn công việc, lại có thể tránh được sự chú ý của những kẻ có ý đồ xấu.
Trong mắt người ngoài, Dư Noãn Noãn và những cây ăn quả kia không có bất kỳ liên hệ đặc biệt nào. Mọi việc diễn ra đều hết sức tự nhiên.
Chỉ cần có đủ tinh lực, họ thậm chí còn có thể thu mua thêm nhiều vườn cây ở nơi khác để thực hiện ý tưởng này…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT