Dư Noãn Noãn lắc đầu khẽ khàng, dịu dàng nói:
“Không phải đâu, chỉ là… cháu nhớ bà thôi.”
Nghe thấy câu nói ấy, Hứa Thục Hoa liền bật cười hiền hậu.
Bà chẳng cảm thấy có gì lạ hay ngại ngùng cả.
Dù Dư Noãn Noãn có trưởng thành đến mấy, trong mắt bà cô vẫn mãi là cháu gái nhỏ bảo bối của mình.
Cháu gái nhớ bà, chuyện ấy chẳng có gì là sai, lại càng không có gì đáng để bận tâm.
Trong khi họ thoải mái ôm nhau, những người khách có mặt trong tiệm cũng bắt đầu nhìn về phía hai người với ánh mắt hiếu kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT