Lần này, Vương Sấm ra ngoài khá lâu, mãi một lúc sau mới quay trở lại.
Vì đứng ngoài trời lâu, trên mặt anh ta đẫm mồ hôi, làn da đỏ bừng, trông cứ như vừa phơi nắng cả buổi dưới trời hè gay gắt.
Nhưng Dư Noãn Noãn biết, tình trạng này vẫn còn ổn. Nếu thật sự bị phơi nắng quá lâu, thì không chỉ đơn giản là da đỏ — chỉ cần chạm nhẹ vào thôi, lớp da ngoài có thể bong tróc ra từng mảng, khi đó mới thật sự đáng lo.
Trong phòng có để sẵn dưa hấu ướp lạnh bằng đá, Vương Sấm bước thẳng tới đó, chọn một quả, cắt đôi bằng dao, rồi ôm nửa quả ngồi xuống, dùng muỗng xúc ăn từng miếng.
Ăn được vài muỗng, anh ta mới thở phào một hơi thật dài, rồi bắt đầu kể lại:
“Tôi hỏi thăm rồi. Nghe nói ban đầu bọn họ vẫn ổn. Tối đến cũng tìm được một chỗ khá an toàn để nghỉ qua đêm. Chỉ là đến nửa đêm, Phương Tình và Trần Uyển Nhu bảo cần đi vệ sinh, hai người rời khỏi chỗ trú khá xa, không biết thế nào lại chọc phải một bầy rắn lớn. Rồi còn kéo cả bầy rắn đó quay về.”
“Nửa đêm, dù có người canh gác, nhưng phần lớn đều đang nghỉ ngơi. Hai người kia vừa xuất hiện cùng một đám rắn, khiến mọi người trở tay không kịp. Những người bị chết... là bị rắn nuốt sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play