Sau khi người phụ trách nói xong, bất chấp phản ứng của Sở Thần, ông ta vội vã rời đi, dáng vẻ gấp gáp hoang mang.
Nhìn bóng lưng ông ta rời đi trong hấp tấp, Sở Thần khẽ nhíu mày, nhưng cuối cùng không nói thêm gì.
Dù sao, khu an toàn có rất nhiều người sinh sống, mà thời tiết hiện tại lại oi bức, muỗi và các loại côn trùng bay vo ve khắp nơi. Nếu không kịp thời đề phòng, một khi bị cắn, chẳng phải sẽ giống như Trần Uyển Nhu hiện giờ sao?
Là người ở độ tuổi nào, cũng không ai muốn mình rơi vào tình cảnh như vậy.
Trần Uyển Nhu tất nhiên cũng không muốn. Cô ta đành phải ở lại bệnh viện để điều trị và dưỡng thương.
Chỉ khi nào vết thương ở chân hoàn toàn hồi phục, cô ta mới có thể rời viện.
Từ sau khi bị thương, Trần Uyển Nhu càng thêm ỷ lại vào Sở Thần. Cô ta gần như dính lấy anh ta không rời nửa bước. Nếu không phải do cơ thể không cho phép, có lẽ cô ta đã nhất quyết đòi được nằm bên cạnh anh ta mỗi ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play