Ăn xong đường họa, Vương Sấm chép miệng vài cái, cười đầy vẻ thỏa mãn.
“Không ngờ đường họa lại ngon như vậy. Trước kia thấy người ta bán đầy đường mà tôi chưa từng mua thử bao giờ.”
Nói đến đây, nụ cười trên gương mặt Vương Sấm dần nhạt đi.
Không phải vì tiếc nuối chuyện chưa từng ăn đường họa, mà là đang bồi hồi nhớ lại cuộc sống trước kia.
Cuộc sống ngày xưa thật tốt biết bao. Muốn ăn gì thì ăn, muốn đi đâu thì đi.
Đâu có như bây giờ, mỗi ngày đều phải lo từng chút một.
Đừng nói đến chuyện ăn ngon mặc đẹp, ngay cả ăn no mặc ấm cũng trở thành điều xa vời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT