Thật sự là vui mừng đến mức... vui quá nên quên mất luôn cả Phương Tình.
Người phụ trách nhìn về phía cô ta, cười ngượng nghịu:
“Ngại quá, tôi bận quá, không để ý nên quên mất cô rồi.”
Lúc ông ta nói câu này, hoàn toàn không nhận ra nét mặt của Phương Tình trong khoảnh khắc đó đã méo mó đi vì tức giận.
Ông ta vẫn tiếp tục nói:
“Không phải cô có chuyện muốn nói với họ sao? Bây giờ họ đã ra rồi, cô tranh thủ nói đi nhé, tôi còn có việc, phải đi trước.”
Nói xong, người phụ trách lập tức bước nhanh rời đi, không để cho Phương Tình có cơ hội lên tiếng lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play