Bữa sáng tuy nhìn qua có vẻ đơn giản, nhưng hương vị lại vô cùng ngon miệng.
Ba người ăn khá nhiều, may mà Dư Noãn Noãn đã tính toán chu đáo, chuẩn bị lượng thức ăn vừa đủ. Đợi đến khi mọi người ăn no, đồ ăn cũng vừa vặn hết sạch.
Vương Sấm lau miệng, rồi mới lên tiếng:
“Vẫn là ở nhà thoải mái thật!”
Nghe Vương Sấm nói vậy, Dư Noãn Noãn và Cố Mặc liếc nhìn nhau, đều mỉm cười, nhưng không ai nói gì.
Mạt thế kéo dài quá lâu, khiến rất nhiều người đã quên mất cảm giác của cuộc sống trước kia. Giờ đây, mỗi lần ra ngoài làm nhiệm vụ, rồi trở về được khu an toàn, quay lại nơi mình ở, đều cảm thấy chẳng khác nào vừa trở về nhà.
Trong lòng Dư Noãn Noãn và Cố Mặc vẫn luôn mong một ngày nào đó có thể thực sự trở về “nhà”, cho nên bọn họ chưa bao giờ thật sự xem nơi ở hiện tại là nhà của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT