Nghe những người kia nói, Dư Noãn Noãn và Cố Mặc liếc nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy buồn cười.
Xem ra, bất kể lúc nào, cũng không thiếu cái loại người “mã hậu pháo”* như thế này.
*"Mã hậu pháo" là cách nói ví von, chỉ những người chỉ giỏi nói sau khi mọi chuyện đã an bài.
Ban nãy còn bị dọa đến mặt mày tái mét như tro, vậy mà bây giờ đã có thể ba hoa nói cứng như thể chưa có gì xảy ra.
Cũng may, vẫn còn có người tỉnh táo và biết điều hành mọi việc.
“Được rồi, hiện tại nó đã chết, mọi người đừng chậm trễ nữa. Mau chóng chất lương thực lên xe, có thể mang được bao nhiêu thì mang. Chúng ta không thể đảm bảo sẽ không có lần thứ hai xảy ra như vừa rồi đâu!”
Tuy bọn họ chỉ có khoảng tám mươi người đến đây, nhưng xe tải lớn lại có tới hai ba chục chiếc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play