Vừa rồi còn nước mắt lưng tròng, suýt khóc thành tiếng, vậy mà sau khi nghe Dư Noãn Noãn nói xong câu kia, Vương Sấm suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
Cái gì mà "mãnh nam rơi lệ" chứ?!
Cười thì cười, nhưng cơm vẫn phải ăn.
Bữa cơm ấy diễn ra như cuốn gió tan mây, chẳng mấy chốc mà từ mâm đến chén đều sạch trơn, không còn sót lại chút gì.
Sau khi ăn no nê, một lúc sau Vương Sấm mới cảm thấy đầu óc mình bắt đầu hoạt động lại bình thường.
Cũng đúng lúc đó, anh ta mới chợt nhận ra một vấn đề.
“Ba con gà mái kia, lúc mới được mang đến nhìn còn ủ rũ, chẳng có chút sức sống nào, rõ ràng không giống mấy con có thể đẻ trứng. Thế mà sao đột nhiên lại tràn đầy sức sống? Lại còn đẻ trứng? Mà trứng còn to như thế kia nữa?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT