Đương nhiên, cuối cùng cái nồi vẫn được rửa sạch.
Vương Sấm vừa thu dọn vừa cảm thán:
“Không biết bao giờ mới lại được ăn một bữa ngon thơm lừng như thế này nữa.”
Nghe Vương Sấm nói vậy, Dư Noãn Noãn và Cố Mặc đều bật cười.
“Chuyện này có gì khó đâu,” Dư Noãn Noãn nói, “Nghe anh nói mà cứ như ngày xưa phải đợi đến Tết mới được ăn đồ ngon ấy.”
Vương Sấm lắc đầu sau khi nghe vậy:
“Ngày xưa Tết đến còn biết chắc sẽ có một bữa ngon, dù gì là một năm một lần. Chứ bây giờ ai biết phải đợi đến bao giờ mới lại được ăn một bữa như thế, thật sự là xa vời không hẹn ngày gặp lại!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play