Sau khi Ôn Lương trở lại lớp học, Ngô Thanh Đào đóng cuốn sổ ghi chép lại: “Tưởng Đại Lâm đúng là một tên súc sinh, vì bị ông ta quấy rối nên Tưởng Chân Chân mới không thể tiếp xúc một cách bình thường với những người đàn ông khác, đây chắc là do rào cản tâm lý.”
Trần Ngân Hà liếc nhìn vào phòng học: “Cô cảm thấy Ôn Lương thế nào?”
Ngô Thanh Đào biết Trần Ngân Hà hỏi như vậy là có vấn đề, nhưng cô ấy không nhìn ra vấn đề nằm ở đâu, chỉ biết gãi đầu gãi tai: “Câu trả lời của cậu ta và những người khác là như nhau, xem ra rất bình thường.”  
Trần Ngân Hà kiên nhẫn nói: “Việc đưa thiệp chúc mừng chúng ta không hỏi, là cậu ta chủ động nói ra.”  
“Cậu ta thấy chúng ta nói chuyện với Lâm Ân, sau đó lại gọi cậu ta ra ngoài. Nên đoán rằng Lâm Ân sẽ nói với chúng ta về việc tấm thiệp, quan hệ giữa cậu ta và Tưởng Chân Chân không nhẹ nhàng bâng quơ như những gì cậu ta nói.”  
Ngô Thanh Đào ngẫm nghĩ một lúc: “Cậu nhóc này quá thông minh rồi.”
Một lúc sau, đột nhiên Ngô Thanh Đào lại nói một câu: “Đội phó Trần, anh mắng em hai câu đi, nếu không em sẽ cảm thấy không quen.”  
Trần Ngân Hà nhướng mắt, tỏ vẻ khó hiểu.
“Một vấn đề quá rõ ràng cũng không nhìn ra, nếu là chị Tô thì lúc này đã mắng em đến vuốt mặt không kịp rồi.” Ngô Thanh Đào học theo bộ dạng thường ngày khi mắng người của Tô Dao: “Đồ ngốc, em còn làm cảnh sát làm gì nữa, về nhà mà bán khoai lang đi cho xong.”  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play